Thượng Hải: Trải nghiệm thành phố xanh dựa vào ứng dụng
21/05/25
![]() |
Cầu Phương Sinh ở Chu Gia Giác |
Sau đại dịch, Thượng Hải hiện ra với bộ mặt mới: bầu trời trong xanh, đường phố yên tĩnh, sạch sẽ, và nhịp sống số hóa đến từng ngóc ngách. Tuy nhiên, để cảm nhận trọn vẹn thành phố này, du khách quốc tế sẽ phải vượt qua một số rào cản công nghệ và ngôn ngữ – đặc biệt là nếu bạn không quen dùng ứng dụng Trung Quốc.
Từ năm 2023, Trung Quốc bắt đầu mở cửa du lịch trở lại sau thời gian dài đóng cửa vì COVID-19. Các chính sách mới bao gồm:
- Miễn visa hoặc cấp visa quá cảnh cho 54 quốc gia, trong đó có Mỹ, cho phép lưu trú tối đa 10 ngày nếu du khách đang trên đường tới nước thứ ba.
- Mở rộng số thành phố được nhập cảnh bằng visa quá cảnh lên 60 thành phố.
- Các ứng dụng phổ biến như WeChat và Alipay bắt đầu chấp nhận thẻ tín dụng quốc tế.
Dù vậy, việc du lịch Trung Quốc – đặc biệt là Thượng Hải – giờ đây đòi hỏi kỹ năng sử dụng ứng dụng thành thạo. Gần như mọi giao dịch, từ gọi xe, gọi món ăn đến thanh toán đều được thực hiện qua mã QR và ví điện tử. Tiền mặt? Hầu như đã biến mất.
Hai ứng dụng “sống còn” là Alipay và WeChat – không chỉ là công cụ thanh toán, mà còn tích hợp đủ thứ: dịch ngôn ngữ, gọi xe Didi, đọc thực đơn, đặt vé tàu…
- Chuyến đi từ sân bay về trung tâm Thượng Hải bằng Didi chỉ khoảng 200 tệ (~27 USD) – rất rẻ so với taxi truyền thống.
- Tuy nhiên, tài xế sẽ yêu cầu bạn đọc 4 số cuối của số điện thoại đăng ký, thay vì gọi tên như các ứng dụng phương Tây.
- Tiền mặt gần như không còn được chấp nhận, ngay cả với các hàng rong bán đậu hũ thối hay bánh cua nướng.
Đối với người không biết tiếng Trung, ứng dụng có tính năng dịch hình ảnh và giọng nói – cực kỳ hữu ích khi thực đơn chỉ toàn tiếng Trung. Tác giả bài báo đã dùng chức năng này để gọi món tại một quán hải sản ở thị trấn cổ Zhujiajiao – nơi tưởng như "lạc trôi" khỏi thế giới hiện đại nhưng vẫn bắt kịp nhịp sống số.
![]() |
Quầy hàng thức ăn đường phố thanh toán qua ứng dụng |
Mặc dù chính phủ đã yêu cầu các khách sạn chấp nhận thẻ quốc tế, không phải nơi nào cũng tuân thủ. Một số nền tảng đặt phòng nhận thẻ, nhưng khi đến nơi lại không thể thanh toán. Giải pháp an toàn nhất là:
- Ở khách sạn thuộc các thương hiệu quốc tế.
- Gọi điện xác nhận trước khi đặt chỗ tại các khách sạn boutique.
Dọc theo nhánh sông Suzhou Creek, Thượng Hải đã chi 5 tỷ USD để biến nơi từng là khu công nghiệp thành phố thành một tuyến đường xanh dài 42 km, kết nối các điểm văn hóa – nghệ thuật mới và cũ.
Từ khách sạn Regent Shanghai on the Bund (giá từ 380 USD/đêm) với tầm nhìn ba hướng – bờ Bund cổ kính, skyline hiện đại của Phố Đông, và Suzhou Creek bình dị – tác giả bắt đầu hành trình khám phá:
- Rockbund Art Museum: nơi trưng bày nghệ thuật đương đại châu Á.
- Fotografiska Shanghai: nhánh mới của bảo tàng nhiếp ảnh Thụy Điển, kết hợp quán ăn hiện đại.
- Beer Lady: “thánh địa” bia với hơn 50 quốc gia tham gia.
- M50 Art District: không gian graffiti và gallery trong nhà máy cũ.
- 1,000 Trees: trung tâm thương mại “dị thường” được thiết kế bởi Thomas Heatherwick, nổi bật với cây thật mọc từ tường.
Các điểm đến quen thuộc như Vườn cổ Yuyuan, khu mua sắm Jing An, hay Fuxing Park vẫn rất “nhiệt” nhưng ít đông hơn trước. Tại Yuyuan, xếp hàng ăn bánh bao xá xíu Nanxiang không còn là "cực hình". Khu phức hợp nightlife mới INS tại Fuxing Park cho phép bạn “đi bar kiểu lễ hội” – trả một lần, vào tất cả.
Thượng Hải giờ đây không còn là “ốc đảo” riêng biệt. Mạng lưới tàu cao tốc kết nối nhanh chóng đến khắp Trung Quốc:
- Tàu đến Nam Kinh: nhanh, tiện, mượt mà đến khó tin.
- Từ Thượng Hải đến Bắc Kinh chỉ mất 4,5 tiếng – so với 12 tiếng lái xe hoặc 2,5 tiếng bay.
Lưu ý nhỏ: chuyến tàu đầu tiên bắt buộc phải xuất trình hộ chiếu trực tiếp tại nhà ga; các chuyến sau có thể đặt luôn trên Alipay.
Sau hai tuần, vốn tiếng Trung của tác giả “hồi sinh” cùng kỹ năng dùng app. Nhưng ông cũng nhận ra một thực tế: Trung Quốc đang mở lòng đón khách, nhưng các rào cản công nghệ và quy trình vẫn chưa thực sự được tháo gỡ hết.
Dẫu vậy, Thượng Hải hậu đại dịch vẫn là một đô thị vừa thân quen vừa mới mẻ, nơi bạn có thể nhâm nhi cà phê giữa phố xưa Pháp cổ, thanh toán bằng điện thoại cho bát đậu phụ thối, rồi đạp xe giữa trung tâm nghệ thuật đương đại – tất cả chỉ trong một ngày.
shared via nytimes,