Giỏ hàng

Cuộc chiến giành quyền kiểm soát giao diện khách hàng

 
Sự trỗi dậy của các doanh nghiệp “không sở hữu gì”
 
Uber là công ty taxi lớn nhất thế giới nhưng không có chiếc xe nào. Facebook là “ông trùm” truyền thông phổ biến nhất nhưng không tạo ra nội dung. Alibaba là nhà bán lẻ giá trị nhất nhưng không có kho hàng, còn Airbnb – nền tảng lưu trú lớn nhất hành tinh lại không sở hữu bất kỳ bất động sản nào. Một điều thú vị đang diễn ra: giá trị không còn nằm ở tài sản vật chất, mà ở quyền kiểm soát giao diện khách hàng.
 
Từ thời Cách mạng Công nghiệp, thế giới đã xây dựng những chuỗi cung ứng phức tạp, từ thiết kế, sản xuất, phân phối, nhập khẩu đến bán lẻ. Mô hình này giúp hàng tỷ sản phẩm được tạo ra và lưu thông khắp toàn cầu. Tuy nhiên, sự phát triển của Internet – đặc biệt là điện thoại di động đang xóa mờ các tầng trung gian ấy, chuyển quyền lực sang một vị trí mới: nơi doanh nghiệp tiếp xúc trực tiếp với người tiêu dùng.
 
Internet: Cỗ máy tái cấu trúc quyền lực
 
Internet là công cụ mạnh mẽ nhất từng được tạo ra để kết nối người có nhu cầu với người có khả năng cung cấp. Cuộc chuyển dịch này bắt đầu chậm rãi từ cuối thập niên 1990, khi những doanh nghiệp “trực tiếp” (direct) trở thành biểu tượng của hiệu quả và quy mô. Từ bảo hiểm, máy tính cá nhân cho đến du lịch, nhiều ngành bắt đầu loại bỏ trung gian, cắt giảm chi phí bán hàng và tiếp thị để hướng đến mô hình tinh gọn hơn.
 
Nhưng đến năm 2015, cán cân quyền lực giữa các tầng dịch vụ bắt đầu thay đổi. Các trang so sánh giá ban đầu giúp hãng hàng không thu hút khách, song sau đó lại khiến chính các hãng này phải phát triển ứng dụng riêng để giành lại khách hàng – dù đã quá muộn. Các siêu thị từng hợp tác với dịch vụ giao hàng như Ocado, giờ lại lo sợ khi những nền tảng này kiểm soát phần “giao diện khách hàng”. Trong kỷ nguyên số, ai nắm được giao diện ấy – người đó nắm quyền.
 
Hai chiến lược: Toàn quyền hay mỏng nhẹ
 
Có hai mô hình nổi bật trong cuộc chiến giành quyền kiểm soát này.
 
1. Doanh nghiệp toàn quyền (Full Stack Companies):
Những cái tên như Tesla, Warby Parker, BuzzFeed, Nest hay Harry’s lựa chọn kiểm soát toàn bộ chuỗi giá trị – từ nghiên cứu, sản xuất đến marketing và bán hàng. Cách tiếp cận này giúp lợi nhuận được giữ trọn trong “gia đình”, đảm bảo tính thống nhất về thương hiệu và trải nghiệm. Tuy nhiên, trở ngại lớn nhất là khả năng mở rộng quy mô, vì việc tự làm mọi thứ đòi hỏi nguồn lực khổng lồ.
 
2. Doanh nghiệp sở hữu giao diện (Interface Owners):
Thế hệ doanh nghiệp mới – Uber, Airbnb, Alibaba, Facebook, Google, WhatsApp, Twitter – lại chọn cách tiếp cận mỏng nhẹ. Họ không sở hữu cơ sở hạ tầng vật chất, chỉ cung cấp một lớp “giao diện” tinh giản kết nối người dùng với hệ thống khổng lồ phía sau. Uber không cần mua xe, Facebook không cần viết bài, còn Airbnb không cần xây khách sạn – nhưng tất cả lại thu hút hàng triệu người dùng và hàng tỷ USD lợi nhuận. Đây chính là mô hình kinh doanh hấp dẫn nhất thế giới hiện nay.
 
Thực tế, trong khi The New York Times phải viết bài, in báo và phân phối để thu quảng cáo, Facebook chỉ cần tạo nền tảng cho người dùng tự sản xuất nội dung. Twitter lại kiếm tiền từ việc “trưng bày” tin tức mà các tờ báo truyền thống phải tốn công viết ra. Người tiêu dùng ngày càng gắn bó với những ứng dụng này hơn là với các nhà cung cấp dịch vụ truyền thống.
 
Giao diện – nơi sinh lợi nhuận khổng lồ
 
Lớp giao diện không chỉ là nơi kết nối mà còn là nơi tích lũy giá trị. Cân thông minh Withings có thể đắt gấp năm lần sản phẩm thông thường nhờ tích hợp ứng dụng theo dõi sức khỏe. Đèn Phillips Hue có thể đem lại lợi nhuận gấp hàng nghìn lần so với bóng đèn màu truyền thống vì biến ánh sáng thành “trải nghiệm cảm xúc trong nhà”. Hệ thống âm thanh Sonos cũng vượt trội vì mang lại cảm giác sử dụng tuyệt vời, chứ không chỉ là âm thanh.
 
Lợi nhuận ngày nay không nằm ở sản phẩm vật lý, mà ở phần mềm và trải nghiệm người dùng. Uber cung cấp xe bình thường nhưng tạo cảm giác cao cấp; Seamless khiến các quán ăn bình dân trở nên hấp dẫn nhờ giao diện tiện dụng. Trong ngành âm nhạc, iTunes từng chiếm gần như toàn bộ lợi nhuận bằng cách đứng ở lớp trung gian giữa người sáng tác và người tiêu dùng – một lớp phần mềm “mỏng”, nhưng sinh lời khổng lồ.
 
Cuộc chiến mới: Ai làm chủ giao diện khách hàng?
 
Trong thời đại số, “xây dựng sản phẩm” không còn nghĩa là chế tạo vật chất, mà là lập trình và viết mã. Các doanh nghiệp công nghệ đang trong cuộc đua không ngừng để mở rộng quyền kiểm soát khách hàng. Twitter từ một nền tảng microblog đã tiến hóa thành kênh phát nội dung video. Facebook từng chỉ là mạng xã hội, nay trở thành kênh tin tức và truyền hình trực tuyến. Snapchat biến tính năng nhắn tin thành cổng nội dung truyền thông.
 
Trên màn hình điện thoại, biểu tượng ứng dụng chính là “bất động sản” đắt giá nhất hành tinh. Ai chiếm được vị trí ấy sẽ có “giấy phép in tiền” – cho đến khi bị thay thế. Trong bối cảnh niềm tin là tài sản quý giá nhất, doanh nghiệp phải tự hỏi: làm thế nào để duy trì vị thế đó, hoặc giành được nó? Và khi đã có trong tay, làm sao khai thác tối đa?
 
Cuộc chiến giành giao diện khách hàng không chỉ là cuộc đua công nghệ, mà là trận chiến sống còn giữa các mô hình kinh doanh. Bởi trong nền kinh tế số, người thắng không phải kẻ sở hữu nhiều tài sản nhất, mà là kẻ sở hữu trải nghiệm khách hàng.
 
shared via techcrunch,

Bình luận

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên