Giỏ hàng

Bản đọc thử 'Triệu phú Bất quy tắc'

CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI THÁP TIỀN
 
Dưới đây là hình minh họa Kim tự tháp Tiền bạc (Tháp tiền) – một sơ đồ chưa từng thay đổi dù chỉ một ly trong suốt gần bảy thập kỷ qua. Cột mốc chính xác là năm 1954, trùng hợp thay, cũng là năm Cơ quan An sinh Xã hội Mỹ bắt đầu theo dõi dữ liệu: sau 40 năm làm việc, con người ta kết thúc cuộc đời tài chính ở đâu.
 
 
Thời thế thay đổi. Chính phủ thay đổi. Nền kinh tế thay đổi.
 
Nhưng Tháp tiền thì không.
 
Đây là sự thật lạnh lùng, rõ ràng: trong bất kỳ nhóm người nào – từ chủ doanh nghiệp đến giới khởi nghiệp – tỷ lệ thành công luôn chia theo cách sau:
  • 20% trắng tay
  • 60% vật lộn tài chính… suốt đời
  • 15% sống ổn
  • 4% dư dả
  • 1% GIÀU CÓ
Chỉ 1% chạm được tới sự giàu có – chính là nhóm “1% xấu xa” mà thiên hạ hay chửi, nhưng không bao giờ biến mất.
 
Khoảng 20% người có thể xoay xở để sống trọn đời mà không phải chọn giữa thuốc Alzheimer và thức ăn cho chó.
 
Nhưng chỉ cần tụt khỏi nhóm 20% đó thôi, mọi thứ thay đổi chóng mặt – bất kể họ làm chủ doanh nghiệp, làm thuê, hay lăn lộn mưu sinh bằng bất kỳ nghề gì.
 
Tóm lại: Chỉ khoảng 5% dân số thực sự được sống một cuộc đời mà phần lớn chúng ta gọi là “thành công” hay “thịnh vượng”.
 
Vậy nên, có thể bạn đang tự hỏi: “Thống kê này có ý nghĩa gì với tôi?”
 
Câu trả lời chính là một nguyên lý cốt lõi của Triệu phú Bất quy tắc:
 
“Đám đông luôn SAI.”
 
Nhìn vào Tháp tiền, ta thấy rất rõ: có tới 95% con người hoàn toàn sai lầm trong cách tiếp cận cuộc sống – đặc biệt trong chuyện tiền bạc. Mà thành thật đi, nếu đến 65 tuổi bạn vẫn trắng tay, thật khó để nói bạn đã làm đúng điều gì.
 
Có thể bạn là người tốt. Ở đây không phải cuộc tranh luận về đạo đức, mà về khả năng vận hành cuộc sống một cách hiệu quả.
nguyên tắc nhập môn của Triệu phú Bất quy tắc là: nếu không phân biệt được ai thuộc 5%, ai là 1%, ít nhất tôi cũng có thể không làm những gì mà 95% còn lại đang làm.
 
Dù nhìn có vẻ hợp lý đến đâu, tôi vẫn biết: nó không đúng – vì số liệu đã quá rõ rồi.
 
Đây là trò chơi toàn diện – không có vùng an toàn. Những con số này áp dụng mọi nơi, với mọi nhóm người bạn gặp, mọi cộng đồng bạn gia nhập, mọi nơi bạn đến.
 
Những con số này ám chỉ mọi điều bạn làm trong đời. Kết luận rút ra chỉ có một:
 
Bạn phải KHÁC đám đông 95%.
 
Bạn không đủ sức sống kiểu đó – nếu thật sự muốn lên đỉnh tháp.
 
Vì đó là nơi bạn sẽ gặp các Triệu phú Bất quy tắc.
Bác bỏ mọi giới hạn
Nhiều chủ doanh nghiệp tin rằng bản thân họ – và cơ hội mà doanh nghiệp họ mang lại – bị giới hạn dưới một hình thức nào đó.
 
Điều đáng nói là ai cũng nghĩ tình huống của mình độc nhất vô nhị – rằng “giá như tôi làm ngành khác thì đã không gặp vấn đề này.”
 
Câu chuyện PHÁP LÝ họ hay lấy làm lý do thường xoay quanh vấn đề tuân thủ.
 
Luật sư luôn nói: “Chúng tôi không thể làm điều đó, luật không cho phép.”
 
… “Do tôi làm trong ngành [điền vào chỗ trống], nên về mặt pháp lý, tôi không thể áp dụng bất kỳ điều gì trong này.”
 
Nhưng nếu đào sâu hơn một chút, thứ bạn phát hiện ra sẽ thường trông như thế này:
Bạn sẽ thấy trong sơ đồ tư duy này, đúng là có giới hạn thực sự tồn tại đâu đó.
 
Có những điều luật rõ ràng về việc được và không được làm – có thể là luật ngành, luật hành nghề, quy định của Ủy ban Thương mại Liên bang (FTC), Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA), Ủy ban Chứng khoán và Hối đoái (SEC), luật hấp dẫn, hay thậm chí là luật của Chúa trời. Giới hạn thực sự là có thật.
 
Nhưng rồi họ vẽ ra một cái hộp. Bên trong hộp là những giới hạn họ tin là thật.
 
Giữa cái hộp ấy với giới hạn thực sự – là một khoảng cách khổng lồ.
 
Phần lớn họ lại… yêu cái đường nét đứt đó.
 
Họ ôm nó đi ngủ mỗi tối, thì thầm vào tai nó những lời đường mật. Họ tin vào nó như tin vào một đức tin.
 
Họ GHÉT cay ghét đắng khi ai đó dám bắt họ tỉnh ra. Vì sao? Vì họ đã sống trong sự ràng buộc của đường nét đứt đó quá lâu, tự ru mình bằng LÝ DO xoa dịu rằng: “Tôi không thể làm tốt hơn vì bị giới hạn…”
 
…Đủ kiểu lý do, đủ mọi biện minh, chỉ để bảo vệ giới hạn do họ tự đặt ra.
 
Chuyện này xảy ra liên tục.
 
Mỗi khi bạn nghe chính mình, hay ai đó nói: “Không, mình không làm vậy được đâu, vì…” Bạn cần đủ tỉnh táo để nhận ra: Bạn đang nghe miêu tả… đường nét đứt (của ai đó).
 
Giới hạn thực sự đúng là có đấy. Nhưng nó cách xa đường nét đứt tự vẽ cả một đoạn dài.
 
Triệu phú Bất quy tắc thì khác. Họ nhìn ra điều này. Họ nhận biết được nó.
 
Và quan trọng nhất: họ không chấp nhận nữa.
 
CÁCH ĐÚNG VÀ SAI ĐỂ TĂNG GẤP ĐÔI THU NHẬP
Ý tưởng tệ nhất mọi thời đại để nhân đôi doanh thu? Chính là làm việc bằng hai.
 
Bạn sẽ trở thành cái xác giàu có.
 
Cách làm này vừa cạn ý tưởng, thiếu sáng tạo, lại chẳng có chút suy xét nào.
 
Nhớ lại thời nông dân còn dùng trâu để cày ruộng. Họ cố bắt trâu cày khỏe hơn, nhanh hơn. Rồi ghép hai, ba, bốn con chung một ách. Rồi dùng máy cày. Rồi đổi sang máy cày mạnh hơn. Vẫn chỉ là tăng lực kéo thô.
 
Giờ thử nhìn theo hướng khác…
 
Một trong những khách hàng tư vấn đầu tiên của tôi hồi thập niên 1970 là công ty chuyên phân tích đất nông nghiệp, rất bài bản và chi tiết. Họ lấy mẫu đất khắp cánh đồng, mang về phòng thí nghiệm phân tích từng mẫu. Kết quả được thể hiện trên bản đồ màu: chỗ này thiếu dưỡng chất gì, chỗ kia thiếu khoáng chất nào – mỗi phần đất khác nhau dù chỉ cách nhau vài mét.
 
Rồi họ kê đơn phân bón khác nhau cho từng vùng đất. Năng suất tăng vọt. Không nhờ nông dân làm nhiều hơn, trâu kéo mạnh hơn hay mua máy cày lớn.
 
Mà nhờ họ tận dụng đúng thứ đáng để khai thác: đất – bằng cách thông minh, có chiến lược, có tính toán.
 
Giờ nghĩ đến dân sales. Muốn tăng doanh thu, họ làm gì? Tìm thêm khách. Thuyết trình nhiều hơn. Gặp thêm người. Làm thêm giờ. Nói điện thoại trong lúc lái xe, ăn trưa, thậm chí cả khi đi vệ sinh!
 
Nhưng đó không phải đòn bẩy thực sự. Thời gian và kỹ năng bán hàng mới là thứ cần tận dụng.
 
Chủ doanh nghiệp cũng không khác. Chạy thêm quảng cáo, gom thêm khách, tung thêm sản phẩm, làm nhiều giờ hơn.
 
Cách phổ biến nhất để chạm tới mục tiêu tài chính lớn hơn là kéo thêm khách, kéo theo nhiều đơn hàng, dù có phải nai lưng làm, ôm đồm việc, chịu thêm áp lực và đội chi phí lên cao.
 
Đây LÀ tư duy dễ dãi, lười nghĩ, không hề sáng tạo.
 
Tư duy khôn ngoan hơn, đáng để theo đuổi hơn là: Làm nhiều hơn với ít nguồn lực hơn. (Tận dụng đòn bẩy)
 
đặt mua sách: tại đây

Bình luận

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên

Bình luận

Liên 16/07/2025

Tuyệt vời